[Cấm trẻ em] Yêu Chị Quá Đi Thôi
Đăng Admin
4.5 sao trên 1024người dùng
Lượt xem: 13386
Chia sẻ:
Lan không biết là cách này có xài được không nhưng nàng cảm thấy vui khi làm vậy đối với Cường. Cường thì trở nên ngoan và rất nghe lời. Tự dung Cường trở thành một đứa con ngoan. Nàng nghĩ là Cường đang hy vọng là Lan sẽ mũi lòng. Và thật sự là có mấy lần thì Lan đã xém nhưng nàng biết là nàng phải kiên quyết trong chuyện này. Nếu không thì hậu quả sẽ rất là nghiêm trọng. Làm như vậy thì Lan cũng thất vọng không kém gì Cường. Lạ nhất là khi nàng biết được mình mang thai thì dục vọng của nàng lúc nào cũng cao. Thủ dâm đối với nàng cũng là một sự thay thế ko ăn thua gì.
“Đây là bác sĩ Linh bạn của mẹ à?” Cường hỏi Lan trong khi đang lái xe vào văn phòng của bác sĩ.
“Mẹ và cô ta ở chung phòng khi còn học đại học. Con đã gặp cô ta một hai lần ở những buổi tiệc rồi.”
“Con không nhớ cô ta là ai.”
“Linh là một bác sĩ sản khoa giỏi, và mẹ tin tưởng cô ta.”
“Vậy tốt” Cường trả lời và liếc nhanh về phía Lan và nhìn xuống chân của nàng. Cái váy ngắn của nàng đã bị kéo lên qua khỏi đùi làm lộ ra nước da thật trắng của nàng.
Lan thấy Cường như vậy thì nói “lo nhìn đuồng kìa. Với lại mẹ có mặc quần lót mà. Làm sao có thể đi bác sĩ mà không có mặc quần lót.”
Cả 2 phải dừng lại vì đèn đỏ. Cường nói “cho con xem nào.”
Lan cảm thấy rùn mình. Có vẻ như cái nhìn của Cường làm cho nàng hân phấn lắm. Đã 6 ngày rồi nàng không được làm tình với con mình. Lan cảm thấy như hình phạt này làm cho nàng khổ sở nhiều hơn là con nàng. Và trong tích tắc, nàng nghiêng người qua, kéo cái váy của nàng lên.
“Màu đỏ là màu con thích nhất”, Cường nói với Lan trong khi mắt vẫn còn dính ở giữa đùi nàng. “Trời à, mẹ làm con muốn điên lên được. Con không biết con có thể chịu them được bao nhiêu nữa.”
Lan nghĩ thầm là mình cũng có hơn gì nó đâu. Mình phải kiên cường lên. “Con còn mấy tuần thôi mà. À, mà hình như là ngày mai con làm kiểm tra đúng không?”
“Con kiểm tra bữa nay rồi.” Cường bắt đầu chạy xe tiếp. Nhưng đột nhiên lại bị kẹt xe.
“Con làm bài bữa nay rồi à? Làm bài thế nào?”
“Dạ…”
Lan nóng lòng chờ đợi Cường nói kết quả.
“Cho con coi lồn – mẹ đi rồi con sẽ nói.”
“Cường…”, Lan nói với giọng điệu chế nhạo. Lan nhìn xung quanh để xem có an toàn không. Khi nàng không thấy có xe nào bên cạnh, nàng đưa tay xuống và kéo quần lót nàng sang 1 bên để lộ ra một cái lồn – thật đẹp và vừa được cạo sạch sẽ.
“Trời à” Cường la lên. “Mẹ đang làm con điên lên được. ”
“Con đòi mà.” Lan cười lên. “Mẹ phải thật cẩn thận đây bởi vì mẹ không thể để lồn – mình ượt hết rồi đến gặp bác sĩ. Kết quả thế nào hả?”
“Nè” Cường đưa cho Lan coi 1 tập giấy.
Lan mở ra và thấy B+. “Con giỏi quá Cường,” Lan chồm qua một cách thật hứng khởi và hôn lên má của Cường.
“Con hết bị cấm vận rồi chưa?
“Chưa. Con vẫn còn một bài kiểm tra nữa phải lấy B.”
Cường lại la lối lên.
Một lúc sau thì Cường ngồi chờ trong khi Lan vô khám.
“Gặp lại Linh vui quá”, Lan đến ôm người bạn lâu năm của mình 1 cái.
“Lâu thật rồi nhỉ. Lần trước mình gặp là ở sinh nhật của Trâm” Linh nói.
Linh là một người bác sĩ có thân hình rất hấp dẫn ở cái tuổi 42. Linh lớn hơn Lan một vài tuổi vì Lan học đại học sớm. Thân hình của Linh hơi nhỏ hơn so với các bạn của cô nhưng vẫn rất quyến rũ với những đường cong đúng chỗ và 1 cái eo thật thon. Thông thường thì Linh che cặp ngực to lớn của mình bằng cái áo khoác trắng của bác sĩ, ăn mặc kình đáo chứ không như Lan khi nàng đi làm. Nhưng công việc của nàng thì không bình thường tí nào. Tóc của Linh màu nâu, dài ngang vai. Nhưng nàng bới nó lên nhìn rất đẹp. Mặt của Linh rất đẹp và chỉ có một vài nếp nhăn ở xung quanh mắt. Đôi mắt màu xanh long lanh của nàng như có thể nhìn thấu tâm hồn của người khác. Đó là sự sắc rồi mà Linh lúc nào cũng gặp phải. Đàn ông luôn nghĩ rằng cô có thể nhìn xuyên thấu ý nghĩ của họ.
Linh và Lan đã là bạn cùng phòng và bạn học cũng lâu. Và không ai ngoại trừ họ ra biết được chuyện là họđã hơn mối quan hệ bạn bè. Họ luôn cãi nhau rằng ai đã dụ dỗ ai trước. Lan lúc nào cũng tự nhận mình là một cô gái trẻ, ngây thơ (…chắc vô số tội đây) và bị Linh dụ vào con đường tội lỗi. Sự thật thì cả 2 đều dụ dỗ đối phương ngang nhau. Thật sự thì lúc đó Lan ngây thơ và dễ bị ảnh hưởng. Trong một đêm trời mưa tầm tã, thì nàng đã được vòng tay của người bạn cùng phòng này âu yếm. Nhưng chuyện của họ đã chấm dứt khi nàng gặp Mạnh. Tuy vậy, tình bạn của họ vẫn không thay đổi qua bao nhiêu năm.
“Mạnh thế nào rồi?” Linh ngồi xuống ghế và chỉ chổ cho Lan ngồi.
“Cũng vậy thôi à. Thuốc chống suy sụp thần kinh giúp được một tí. Mình không nghĩ là ảnh đã hồi phục tinh thần từ sau vụ bị nhồi máu cơ tim. Ngoài ra thì ảnh cũng không có gì hết.
“Đó là chuyện không may. Y học ko có cách giải thích cho việc này. Có lẽ chuyện gì từ ca phẫu thuật đã làm cho anh ta bị vậy.”
“Chuyện khó cũng đã qua rồi. Mà mình có lẽ cũng sẽ ko dan díu với ai nếu ảnh ko bị vậy. Chuyện chăn gối không có gì gọi là đặc biệt nhưng mà cũng đủ…ít ra lúc đó mình nghĩ vậy.”
Họ lại tiếp tục nhắc lại chuyện hồi xưa nhưng ko ai nói về quan hệ của họ tuy rằng họ chưa bao giờ quên. Nó lá một chuyện khó có thể quên được và có lẽ hơi xấu hổ để nhắc lại. Lan nghĩ rằng mình sẽ không bao giờ từ bỏ đàn ông và nghĩ Linh cũng vậy. Nhưng chuyện của họ kể ra cũng vui.
“Hôm nay Lan đến đây làm gì vậy?” Linh bắt đầu mở hồ sơ của Lan ra đọc. Lần cuối cùng Lan đến khám cho đến nay cũng được mấy năm rồi.
“Ah…uhm…đáng lẽ mình đến để lấy thuốc ngừa thai.”
Linh nhìn Lan một cách ngạc nhiên. Rồi Linh cười và nói “bạn đang có gì với Hùng nữa à?”
Họ nghĩ là họ sẽ không bao giờ có bí mật gì mà ko nói cho nhau biết, ít nhất thì Lan nghĩ vậy.
“Không!”
“Nếu vậy thì mình phải biết tại sao Lan lại cần thuốc đó? Mình biết chắc chắn là bồ không phải đang nói với mình bồ và Mạnh đang trở nên mặn nồng lại.”
“không.” Tự nhiên Lan bị bối rối thấy hẳn. Lan đã tập đi tập lại những gì nàng sẽ nói mấy lần rồi nhưng tự nhiên nói ko duoc.
“Bồ đang dan díu với 1 người đàn ông khác à? Linh vừa hỏi vừa nhíu mày.
“Có thể nói vậy.”
“Làm sào mà ‘có thể nói’ là mình đang dan díu với ai đó mà ko nhận nhỉ? Khai mau đi Lan.”
Mặt của Lan lúc này đã đỏ hết và tim nàng đập mạnh. Lan đang nghĩ là chuyện mình làm có đúng ko. Một mặt thì Lan biết Linh sẽ có thể giúp nàng. Mặt khác thì Lan đang đánh đổi hết tất cả. Nhưng nàng không còn lựa chọn nào khác.
“Linh, mình nghĩ là mình có thể tin được bồ. Mình là bạn và hơn thế nữa cũng đã nhiều năm rồi. Xin đừng nghĩ xấu về mình…nhưng, mình đang…đang…có…quan hệ…với…với…”
“Với?”
“Con mình!”
“Thằng Cường?” Linh hỏi lớn.
“Shhh, nó đang ở ngoài.”
Lần này thì đến Linh bị đỏ mặt. Linh trườn người đến bên cạnh Lan và nói nhỏ.
“Bồ đang có quan hệ với con bồ? Thật không thể tin được.”
“Thật điên rồ đúng ko, nhưng mình ko bao giờ nghĩ là chuyện này sẽ diễn ra. Lan yêu nó. Ko phải chỉ yêu nó như 1 người con nữa. Nó làm…làm những chuyện mà mình nghĩ mình sẽ ko bao giờ được nữa.”...